Kết quả tìm kiếm cho "Ba món ngọt ngào"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 211
Mỗi bận nước nổi tràn đồng, khắp miệt quê An Giang, cà na lại vào độ chín rộ, trái sai oằn cành. Thứ quả chua chua, chát chát từng là đặc sản tuổi thơ nay thành nguồn thu nhập cho nhiều gia đình, từ bán tươi ngoài chợ đến ngào đường thành đặc sản.
Dọc những nhánh sông Cái Lớn mênh mang, nơi dừa nước mọc ken dày, người ta dễ bắt gặp hình ảnh những chiếc xuồng nhỏ chòng chành, chở theo vài chục cái lọp tre bóng nước. Đó là hành trang của những ngư dân Khmer sống bằng nghề săn cá bống dừa, một nghề vừa nhọc nhằn vừa thú vị, gắn bó đời họ như hơi thở của con nước miền Tây.
Bánh rây còn có cách gọi khác là bánh dứa, là một trong số những món bánh dân gian ngon, hấp dẫn ở miền Tây. Chiếc bánh có hình thức đơn giản, hương vị độc đáo nhưng cách làm khá cầu kỳ, đòi hỏi sự khéo léo, từng là một phần tuổi thơ của rất nhiều thế hệ.
“Lần mổ gần nhất tốn mười mấy triệu đồng, không biết tôi còn cầm cự được đến lúc nào. Giờ tôi chỉ mong có bảo hiểm y tế 100% để chữa bệnh đến lúc hết đời”, cụ bà ngồi xe lăn bật khóc.
Hòa Hưng đang chuyển mình mạnh mẽ nhờ tận dụng tối đa lợi thế đất đai, con người và tài nguyên bản địa để phát triển mô hình kinh tế xanh. Các mô hình sản xuất thân thiện với môi trường, tiết kiệm tài nguyên, nâng cao giá trị sản phẩm giúp người dân cải thiện thu nhập, ổn định cuộc sống, đồng thời tạo nền tảng phát triển kinh tế bền vững cho địa phương.
Sự kết hợp hài hòa, khéo léo giữa các nguyên liệu: Cơm tấm, thịt, trứng, bì, dưa chua, nước mắm… tạo nên món cơm tấm Long Xuyên hội tụ đủ sắc, hương, vị, khiến ai đã thử ăn một lần thì nhớ mãi.
Cùng với nền văn hóa đặc sắc, đồng bào Chăm An Giang còn sở hữu tinh hoa ẩm thực độc đáo, trong đó, những chiếc bánh truyền thống cũng là mảnh ghép riêng biệt, tạo được ấn tượng đối với thực khách gần xa.
Giống như trái quách, bình bát, mận điều,... đây cũng là loại quả dân dã gắn bó với tuổi thơ những người con sinh ra và lớn lên ở các tỉnh sông nước miền Tây.
Tôi cất tiếng khóc chào đời trong nước mắt của cả gia đình tiễn mẹ tôi đi mãi sau khi sinh tôi. Khi tôi còn đỏ hỏn, bà nội đã vượt hàng ngàn cây số, ôm chiếc túi vải nhỏ lặn lội từ quê ra đón tôi về nuôi. Không có mẹ trong những năm tháng đầu đời, nhưng tôi may mắn có ông bà nội thay cha mẹ thương yêu suốt một đời.
Đợi con cá linh mùa nước nổi, không đơn thuần là đợi một sản vật thiên nhiên mà là đợi chờ một mảnh hồn quê, một phần ký ức ngọt ngào gắn bó với tuổi thơ và chất sống hào sảng của người dân sông nước miền Tây.
Nguyễn Hữu Thiên Ân, chàng trai sinh năm 1999, đã đưa văn hóa Việt vào những chiếc bánh fondant đầy màu sắc. Từ hình ảnh mâm cơm Tết đến chân dung người bà, mỗi tác phẩm của Thiên Ân là một câu chuyện, một khát vọng đưa bản sắc dân tộc Việt ra thế giới qua nghệ thuật làm bánh.
Mùa hè, khi nắng vàng trải đều khắp những khu vườn, cũng là lúc miền Tây Nam Bộ khoác lên mình chiếc áo mới, ngào ngạt hương thơm của trái chín mọng, tất cả hòa quyện tạo nên “bản giao hưởng” đánh thức mọi giác quan và mang đến niềm vui trọn vẹn cho cả người nông dân và thực khách...